Hiểu ra được những điều này, biết hài lòng với cuộc sống thì sẽ bình yên

Thời buổi này, chưa cưới thì cũng ở với nhau như đã cưới rồi. Còn cưới rồi thì nằm chia giường như chưa từng đưa nhau ra phường đăng ký.

Gái thì nam tính hùng hổ ko khác gì đàn ông , còn trai thì lại ẻo lả chẳng khác gì đàn bà.

Con trẻ thì già đời triết lý như ông cụ , trong khi người lớn thì lại suy nghĩ ấu trĩ như trẻ con.

Người ko có của thì tiêu tiền như rác, tỏ ra ko khác gì đại gia, còn kẻ giàu thật thì giả nghèo giả khổ.

Người dùng iPhone thì quần có túi cũng như ko , còn kẻ chạy SH tỏ ra giàu có mà ko có tiền mua mũ bảo hiểm.

Vật nuôi thì cũng áo quần mũ mão như người, còn người thì nude ko hở trước hở sau..

Lâu dần, chợt hiểu ra ... Dùng cáp đồng hay cáp quang cá mập nó cắn phát thì cũng ôm máy tính mà ngậm ngùi.

Thời gian của kẻ đeo đồng hồ 500k, với kẻ đeo đồng hồ 10 triệu cũng đều 24h .

Uống chai rượu 50k , với chai rượu chục triệu đến lúc say, cũng đều nhớ đến một người .

Ở nhà 30m2 hay nhà 300m2, thì Nỗi Cô Đơn cũng chỉ có cùng tên gọi.

Hút bao thuốc 20k, hay 100k, thì rồi cũng đều mắc lao phổi.

Ngồi ghế thương gia , hay ghế siêu tiết kiệm, máy bay nó mất tích, thì cũng đều ko còn đường mà quay về ...

Hiểu ra được những điều này, biết hài lòng với cuộc sống thì sẽ bình yên

Hạnh phúc là biết hài lòng với những gì mình đang có


Hạnh phúc vốn rất đơn giản nhưng không phải ai cũng nhận ra. Hạnh phúc chính là trân trọng những người bên cạnh ta, biết hài lòng và thỏa mãn những gì đang có.

Thế nhưng nhiều người lại chạy theo những thứ hào nhoáng bên ngoài, chạy theo những cái lợi trước mắt mà quên mất những điều giản dị mà chân thành ngay bên cạnh.

Hạnh phúc là không so sánh những gì ta có với những gì người khác có. Thế nhưng nhiều người lại đem lòng ghen tỵ, đố kỵ với hạnh phúc của người khác mà không nhận ra rằng ở bên cạnh ta hạnh phúc đang bị bỏ quên.

Hạnh phúc của mỗi người không giống nhau. Là cảm xúc mà mỗi người tự cảm nhận lấy được từ cuộc sống, từ đối phương, từ những mối quan hệ xung quanh ta.

Hạnh phúc vốn xuất phát từ những điều nhỏ nhoi, đơn giản mà chân thành, ấm áp đến lạ. Hạnh phúc của đứa con xa nhà đôi khi chỉ là một bữa cơm gia đình có cha có mẹ, có đàn em thơ.

Hạnh phúc của người mẹ đôi khi chỉ là ngắm nhìn đứa con bé bỏng ngủ say giấc. Hạnh phúc của một người yêu xa chỉ đơn giản là nhìn thấy gương mặt của người mình yêu thương hiện ra trên màn hình điện thoại mỗi tối…

Đến một thời điểm nhất định, khi con người ta đã đủ trải nghiệm, đi đủ xa, trải qua đủ chông gai, đau thương… họ chỉ mong muốn có được những điều giản dị, những hạnh phúc tưởng chừng đơn giản mà khó có thể chạm lấy.

Đó là khi một doanh nhân thành đạt khó có được bữa cơm gia đình bên vợ con, vì bận rộn với khách hàng, đối tác.

Đó là khi một người con trưởng thành không thể thấy được nụ cười của mẹ cha, không được nghe cha mẹ la mắng mỗi khi ham chơi, vì cha mẹ họ đã qua thế giới bên kia mất rồi…

Hạnh phúc là vậy đó, là khi đánh mất đi, chúng ta mới nhận ra đó mới là thứ đáng quý, đáng sống, đang được nâng niu từ rất lâu rồi mới phải.

Hạnh phúc cũng là những điều nuối tiếc muộn màng và ta có thể cảm nhận được hạnh phúc khi hồi tưởng lại quá khứ, rồi cười khóc một mình, rồi khao khát được trở về, dù chỉ một lần nhưng mà bất lực vì không thể làm được.

Vậy nên, chúng ta khi đang sống mỗi ngày bình yên thì hãy cảm ơn cha mẹ đã cho mình được có mặt trên thế gian này.

Chúng ta hãy cảm ơn những mối quan hệ hiện tại vì nhớ họ mà ta không cô đơn, lạc lõng giữa đường đời.

Hãy trân trọng người tốt với ta, vì họ đã luôn bên cạnh động viên, cổ vũ, luôn đồng hành khi ta khóc ta cười.

Không hận thù với người không tốt với ta, vì nhờ họ ta mới có nhiều bài học, mới trưởng thành hơn.

Rồi bạn sẽ có ngày hiểu ra, hạnh phúc tại tâm, mới chính là thứ mà bao nhiêu của cải vật chất cũng ko thể tạo ra được.

Hiểu ra được những điều này, biết hài lòng với cuộc sống thì sẽ bình yên.