Open Relationship-Quan hệ mở và tự do tình dục trào lưu đi ngược lại tiến bộ loài người

Trên Facebook có cái page tên M với 454.226 người theo dõi tại thời điểm này có bài viết khuyến khích và cổ vũ những mối “quan hệ mở” kiểu tiếng tây gọi là "Open Relationship". Lý lẽ của page này đưa ra là “Mối quan hệ hoàn toàn dựa trên sự đồng thuận, tự nguyện ở một mức độ nhất định giữa các bên liên quan, không vi phạm pháp luật và đạo đức.”

Điều thứ nhất là về quan điểm của page M, cho rằng quan hệ mở không vi phạm tiêu chuẩn pháp luật và đạo đức. Ở đâu thì không biết, chứ ở Việt Nam thì mối quan hệ mở là vi phạm tiêu chuẩn đạo đức. Đặc biệt nếu khi đối tượng đã kết hôn tham gia vào một mối quan hệ mở, nó còn là hành vi vi pham pháp luật ở các quốc gia bảo hộ hôn nhân 1 vợ 1 chồng.

Điều thứ hai, một mối quan hệ hoàn toàn dựa vào sự đồng thuận và tự nguyện giữa các bên, thì mặc định nó là đúng đắn ư? Xin thưa các bạn, muốn xác định một mối quan hệ tình dục (hay kể cả tinh cảm) liệu có đúng đắn hay không, từ đó pháp luật sẽ hướng tới cho phép hay ngăn cấm – nó bao gồm cả môt quá trình khoa học nghiên cứu dài lâu.

Nếu chỉ cần đôi bên đồng thuận thì mặc định là đúng, vậy tại sao pháp luật Việt Nam lại cấm mại dâm, cấm hôn nhân cận huyết, cấm QHTD với trẻ vị thành niên? Từ đó chúng ta có thể hiểu ra rằng, việc QHTD trong các mối quan hệ kiểu “cận huyết”, “mại dâm”, “ấu dâm” mặc định sai và thậm chí về lâu dài nó còn để lại những hệ quả khôn lường.

Nếu một cặp đôi cho phép người còn lại được QHTD với người khác (quan hệ mở), và cho rằng điều này không làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai bạn – thì chứng tỏ 2 bạn cũng chỉ là đối tác tình dục của nhau. Các bạn đến với nhau để thoải mãn ham muốn của đôi bên, và giữa hai bạn không hề có tình yêu.

Khi chúng ta thực sự yêu một ai đó, chẳng có người nào có thể thoải mái để người yêu của mình qua đêm cùng kẻ thứ ba được.
Open Relationship-Quan hệ mở và tự do tình dục trào lưu đi ngược lại tiến bộ loài người
Chẳng những vậy, một mối quan hệ mở (hay bản nâng cấp là QHTD tập thể) về mặt lâu dài nó còn gây ra nhiều tác hại khôn lường. Tuy nhiên, rất nhiều bạn trẻ mang tư tưởng Tây học với quan điểm “tự do tình dục”, cho rằng hoạt động tình dục chỉ để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, vậy nên họ cho rằng lên giường cùng người khác cho dù đã có vợ/người yêu là điều hoàn toàn bình thường. Từ đó nảy sinh ra nhiều trào lưu tình dục kiểu mới, lệch lạc như FWB, ONS và có phần bệnh hoạn, thác loạn như là thác loạn sinh hoạt tình dục tập thể.

Tại sao những trào lưu tình dục ấy nó là hiểm họa? Ấy là bởi các mối quan hệ kiểu đó hầu hết chỉ để thỏa mãn nhu cầu sinh lý, tình dục không tình yêu.

1. “Tình yêu ra đời”, bước tiến dài của lịch sử nhân loại.

Phụ nữ và tình yêu là chủ đề bất diệt của thi ca và nghệ thuật, rất nhiều người trong chúng ta luôn xem tình yêu là rất thiêng liêng, cao cả, nhưng chẳng mấy người trong chúng ta hiểu được tình yêu chính xác là gì.

Rất nhiều thi sĩ đã từng trăn trở với câu hỏi: Đố ai định nghĩa được tình yêu?, xong họ cũng tự đưa ra đáp án của riêng mình. Thế nhưng, tất cả các đáp án ấy đều không đúng về bản chất của tình yêu. Cũng đúng, vì đó không phải là chuyên môn của “giới văn nghệ sĩ”, đó phải là trách nhiệm nghiên cứu của các nhà sinh vật học.

Trải qua hàng triệu năm tiến hóa, đi từ vượn người tới loài người hiện đại như ngày nay, xin thưa với các bạn, tình yêu là một phát kiến vĩ đại, thậm chí vĩ đại nhất của con người trong lĩnh vực tình dục. Không ai biết hoặc chứng minh được rằng con người có tình yêu từ bao giờ.

Tuy nhiên, tác động của nó đến đời sống xã hội của loài người không khác mấy so với việc con người phát minh ra lửa để có thể ăn chín uống sôi, phát minh ra bánh xe và để di chuyển, phát minh ra chữ viết để có giao lưu. Đây là điều làm cho con người, trong vấn đề tình dục của mình, khác biệt với tất cả các loài động vật khác.

Động vật, về bản chất chúng không có tình yêu. Lý giải về “hiện tượng chung thủy” trong một số loài động vật, như rái cá hải ly, đến chim én, đại bàng hay cầy thảo nguyên, sói … chúng thường cặp với một đối tác duy nhất trong suốt cuộc đời – thì đấy cũng không phải tình yêu. Đó chỉ là bản tính giống loài, khi chúng không chỉ giao phối để tồn tại mà còn chăm sóc cho nhau và chia sẻ trách nhiệm nuôi con. Tức là cả cặp đôi đều có trách nhiệm như nhau trong nuôi dưỡng và bảo vệ con non.

Hơn nữa, hôn nhân một vợ một chồng đòi hỏi mỗi cá thể phải đầu tư hết mình để phù hợp với ngưòi bạn đời, theo kiểu đặt tất cả trứng trong một rổ cũng có nghĩa là có quá nhiều áp lực cho mỗi con vật khi phải chọn một người bạn đời hoàn hảo, chế độ hôn nhân một vợ một chồng được tạo ra trong những hoàn cảnh thế hệ sau sẽ có cơ hội sống sót tốt hơn nếu cả hai bố mẹ cùng nuôi dưỡng nó.

Với con người, mặc dù tình yêu bắt đầu từ sự hấp dẫn nhưng không phải là sự hấp dẫn có tính bản năng như các loài vật mà là sự hấp dẫn được ý thức, được điều khiển không chỉ bởi các hocmon tình dục được tiết ra từ tuyến yên và các tuyến sinh dục mà còn được điều khiển bởi hai bán cầu đại não. Vì thế, mà trong hầu hết các trường hợp bị kích thích tính dục thì chỉ có con người chúng ta mới có thể quyết định việc có quan hệ tình dục hay không. Đó là khác biệt cơ bản nhất và dễ nhận biết nhất.

Nhắc lại lần nữa: Tình yêu không có quy luật nhất định và chỉ có con người mới có nó. Nói rõ hơn một chút, tình yêu khác giới là tiền đề cơ bản của hoạt động tình dục.

2. Hiểm họa từ quan hệ bừa bãi, tình dục không tình yêu.

Như đã nói ở trước, chỉ có khoảng 3% số loài động vật là chịu sống chung thủy, tức là chế độ “1 vợ 1 chồng”, đến ngay trong quần thể loài người chúng ta, không phải tất cả đều chấp nhận chế độ chung thủy, vẫn có một số quốc gia và vùng lãnh thổ đang chấp nhận chế độ “đa phu hay đa thê”.

Về mặt khoa học, thì “sống chung thuỷ ở động vật” được xem là là một “cuộc đấu tranh” của phần đông các loài động vật, nguyên nhân cũng bởi về mặt bản năng con đực luôn cố gắng mở rộng gen di truyền của mình, còn con cái thì cố gắng tìm kiếm người cha tốt nhất cho con của nó.

Và con người chúng ta cũng không phải ngoại lệ. Nhiều người cho rằng chính pháp lý (ràng buộc bởi luật pháp) giải quyết vấn đề một vợ một chồng. Nhưng xin thưa rằng không phải vậy.

Sự quan hệ tình dục bừa bãi của loài người, có nguồn gốc từ bản năng của loài thú khi mở rộng số lượng bầy đàn mà không hề biết đến những hiểm họa của nó. Phải nói thêm với các bạn một điều rằng, quá trình loài người tiến tới “hôn nhân một vợ một chồng” phải trả giá bằng vô số sinh mạng của nhiều thế hệ bởi nhiều lý do. Nhưng quan trọng nhất, đó là sự thoái hóa nòi giống. Không chỉ hôn nhân trong vòng dưới 5 thế hệ mà chỉ cần quan hệ tình dục có sinh sản trong vòng dưới 5 thế hệ cũng đã đủ làm phát sinh sự suy thoái giống nòi.

Lịch sử tình dục của loài người đã tiến rất xa từ quan hệ quần hôn đến quan hệ đa thê/đa phu, đến quan hệ đối ngẫu, cho đến quan hệ một vợ một chồng như hiện nay. Đây là sự tiến bộ và trở thành quy luật phát triển có tính sinh học tự nhiên của xã hội loài người chứ không phải có nguồn gốc từ pháp lý hay đạo đức. Pháp lý và đạo đức cũng chỉ là sự phản ánh quy luật đó bằng nhận thức của con người.

Thế nên, những ai quá nhấn mạnh bản năng gốc, đem bản năng gốc của động vật để áp dụng triệt để cho lĩnh vực tình dục của con người đều là sai lầm. Ngược lại, quá nhấn mạnh vấn đè nhận thức xã hội của con người cũng đều là sai lầm.

Nên nhớ, chúng ta là con người, tức là trong bản thân chúng ta có hai thành tố mâu thuẫn với nhau, đấu tranh với nhau trong mỗi con người chúng ta, đó là “phần CON” và “phần NGƯỜI”. Vậy nên, tất cả những nguyên nhân biện bạch cho việc hợp pháp hóa mại dâm, dù là vì nọ vì kia, đó chính là đang ngụy biện, là đang bỏ qua nhận thức của con người về tính dục, là lấy bản năng thay cho ý chí.

3. Quan hệ mở và sự lệch lạc trong các vấn đề nhận thức tự do tình dục

Như đã nói ở trên, con người hơn hẳn động vật trong hoạt động tình dục đó chính là tình yêu, và chúng ta ý thức cao về điều đó. Nếu chỉ xét về bản năng, trong giới động vật, khi con vật gặp được đối tác tình dục ăn ý từ hai phía, thì hầu như chắc chắn sẽ nảy sinh quan hệ tình dục (giao phối) vào mùa sinh sản. Nhưng con người chúng ta thì lại không như vậy!

Đại khái, khi trai xinh gặp gái đẹp (đối tác tốt để duy trì giống nòi), thì việc có quan hệ tình dục với nhau hay không nó lại phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố. Ở đây, phần NGƯỜI (văn hóa, đạo đức được hình thành bởi giáo dục) đã lên tiếng, để kiểm soát phần CON (bản năng ham muốn tình dục). Bản chất của sự khoái lạc trong tình dục ở người không chỉ là sự bùng nổ, thăng hoa của cảm xúc ở một phía mà phải luôn có sự thống nhất từ hai phía.

Nhiều nhà y học đã chứng minh rằng hoạt động giao hợp không có sự thống nhất cao từ hai phía, tức là quan hệ tình dục không có sự thăng hoa cảm xúc đến từ 2 phía, nó để lại nhiều tác hại ghê gớm. Bởi khi đó, con người chúng ta đang cố gắng để đạt tới khoái cảm trong hoạt động tính dục. Trong lịch sử, không ít vua chúa phương Đông, hay quý tộc Tây phương đã từ giã cõi đời khi tuổi còn rất trẻ, chính bởi thói quen quan hệ tình dục bừa bãi, vô độ.

(Hầu hết quan hệ tình dục khi không có sự thăng hoa và đồng thuận đến từ 2 phía). Thế là, quan hệ tình dục từ chỗ đem lại khoái cảm cho con người trở thành thứ thuốc độc, một thứ không khác gì các chất hướng thần mặc dù chúng hiện hữu nhưng lại thể hiện bằng hình thức phi vật thể.

Việc du nhập các trào lưu tình dục quái đản từ bên ngoài tràn vào, và nó được không ít người Việt Nam hưởng ứng, đó là một điều nguy hiểm. Đó là văn hóa FWB (bạn tình), hay tình một đêm … cho đến những hoạt động tình dục đồi trụy như “đổi vợ”, tình dục tập thể (quần giao), FWB (bạn tình), hay các trào lưu đòi công nhận mại dâm … đó là chúng ta đang góp phần làm cho “phần NGƯỜI” suy thoái và làm cho “phần CON” phát triển. Đấy là hiện tượng “lại giống” trong vấn đề tình dục đấy. (Lại giống chứ không phải lai giống, chính là thoái hóa đấy)

Và “cuộc cách mạng tình dục” ở P.Tây vào những năm 60-70 của thế kỷ trước là một minh chứng rõ ràng nhất về hiểm họa khi quan hệ tình dục bừa bãi nhưng gán mác mỹ miều là “tự do tình dục”. Từ đó, nền văn minh phương Tây xuống dốc từ cách mạng tình dục mà cứ tưởng mình đang làm cách mạng giải phóng con người. Thoả mãn tình dục một cách quá đáng chỉ đưa đến trống rỗng và bế tắc.

Nói thêm cho những ai chưa biết, cuộc cách mạng tự do tình dục thập niên 1960 của Phương Tây báo hiệu một nền văn hóa mới là tình yêu tự do với hàng triệu thanh niên mang đặc điểm hippie và khuyên răn về sức mạnh của tình yêu và vẻ đẹp của tình dục là một phần tự nhiên của cuộc sống bình thường, cho rằng tình dục là một hiện tượng sinh học tự nhiên không nên phủ nhận hoặc kiềm nén.

Nhà sử học David Allyn cho rằng cuộc cách mạng tình dục là một giai đoạn công khai về tình dục trước hôn nhân, thủ dâm, nghệ thuật tượng hình tình dục, tác phẩm khiêu dâm và tình dục. Tại đó con người hướng đến tình dục nhiều hơn là tình yêu, sự thoả mãn về thể xác hơn là các nghĩa vụ đạo đức và tinh thần.

Và thế là, những thử nghiệm tự do tình dục, quan hệ mở trong và ngoài hôn nhân khiến xã hội phương Tây hình thành những trào lưu như cổ vu khỏa thân nơi công cộng và tự do hóa phá thai.Kéo theo những hệ lụy như ngành công nghiệp mại dâm và phim ảnh khiêu dâm bùng nổ, tỷ lệ ly hôn tăng cao phi mã, tỷ lệ sinh sụt giảm xuống đáy.

Đặc biệt, sự xuất hiện của virus gây chết người AIDS vào những năm 1980 đã giáng cú đòn mạnh vào tình yêu tự do. Nỗi sợ hãi virus có thể lây truyền qua đường tình dục được kết lại bằng một lá thư trên tờ tạp chí Time năm 1988, là một lời kêu gọi trở về với "Chúa Trời – nỗi sợ hãi - tìm về tiêu chuẩn đạo đức của ngày hôm qua".

Nói tóm lại, quan hệ mở hay tự do tình dục là một hiện tượng xuống cấp về đạo đức của xã hội. Thay lời kết, mượn lời Ts Tâm lý Nguyễn Kim Quý: “Khi cái tôi cá nhân được đề cao thái quá thì chuyện tình dục thoáng sẽ xảy ra.

Bản chất "cách mạng tình dục" là giải phóng bản năng nhưng đã là con người thì không thể tách rời khỏi xã hội. Khi bản năng không được kiềm chế, khi con người bản năng thắng thế thì con người xã hội sẽ phải lùi bước, con người sống theo bản năng, phần "con" nhiều hơn phần "người".

nguồn từ fb Page Đại Sĩ