Ngày xửa ngày xưa ở một vương quốc nọ, vào một ngày Noel tuyết rơi phủ trắng cả bầu trời, có một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ.
Hoàng hậu nhớ chồng và có chút lơ đãng ngắm nhìn cảnh vật nên thơ bên ngoài cửa sổ bằng gỗ mun đen bóng, sơ ý để kim khâu đâm vào tay. Và ba giọt máu đỏ rơi xuống in màu son đậm lên nền tuyết trắng phau. Nhìn màu đỏ tươi nổi bật trên tuyết, hoàng hậu ngẫm nghĩ:
– Ước gì mình có một cô con gái thật xinh đẹp, da trắng như tuyết, môi đỏ như son, tóc đen nhánh như gỗ mun thì thật là tuyệt.
Thật tuyệt vời, vì là điều ước chân thành đúng vào mùa Giáng sinh, thế nên đêm đến ông già Noel đã xuất hiện và giúp điều ước của Hoàng hậu trở thành hiện thực.
Đúng 9 tháng 10 ngày sau đó, bà sinh hạ được một cô con gái da trắng như tuyết, môi đỏ như son và tóc đen như gỗ mun. Bà đặt tên con gái là Bạch Tuyết.
Một năm sau khi Bạch Tuyết ra đời, nhà vua chiến thắng trở về sau 3 năm dài chinh chiến.
Nhà vua sửng sốt hỏi hoàng hậu:
- Bạch Tuyết ở đâu ra thế?
Hoàng hậu hồn nhiên trả lời:
- Là món quà của ông già Noel.
Nhà vua vô cùng tức giận, liền ra lệnh truy nã "Ông già Noel" trên toàn vương quốc. Và cuộc đời phiêu bạt của Bạch Tuyết cũng bắt đầu từ đây.